Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm - Tập 12 - Bản Đặc Biệt Bìa Cứng - Tặng Kèm Bookmark Mica + Thẻ Nhân Vật

Tác giả: Wataru WATARI | Xem thêm các tác phẩm Light novel của Wataru WATARI
Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm - Tập 12 Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., gọi tắt l...
  • Giao hàng toàn quốc
  • Được kiểm tra hàng
  • Thanh toán khi nhận hàng
  • Chất lượng, Uy tín
  • 7 ngày đổi trả dễ dàng
  • Hỗ trợ xuất hóa đơn đỏ

Giới thiệu Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm - Tập 12 - Bản Đặc Biệt Bìa Cứng - Tặng Kèm Bookmark Mica + Thẻ Nhân Vật

Chuyện Tình Thanh Xuân Bi Hài Của Tôi Quả Nhiên Là Sai Lầm - Tập 12

Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. (tên gốc: Yahari Ore no Seishun Rabukome wa Machigatteiru., gọi tắt là Oregairu), là một trong những series light novel ăn khách nhất trong vòng 20 năm trở lại đây, bộ truyện được viết bởi tác giả trẻ Wataru WATARI, do họa sĩ Ponkan8 vẽ minh họa và được xuất bản bởi NXB nổi tiếng Shogakukan.

Chuyện tình thanh xuân bi hài của tôi quả nhiên là sai lầm. đã dành giải light novel hay nhất của bảng xếp hạng uy tín Kono light novel ga sugoi! trong 3 năm liên tiếp là 2014, 2015 và 2016. Bên cạnh đó, nam chính và nữ chính của series này là Hachiman và Yokin oshita cũng đoạt giải nam nữ chính được yêu thích nhất trong các năm đó. Họa sĩ minh họa Ponkan8 với những bức tranh minh họa đẹp và sinh động của mình cũng được bình chọn là họa sĩ minh họa được yêu thích nhất trong năm 2015. Đến thời điểm hiện tại, series đã kết thúc với 14 tập, nhưng số sách bán ra đã vượt mốc 10 triệu bản.

Sau sự kiện ngày valentine và ngày tuyết rơi ở thuỷ cung, nhóm Hachiman đã quyết định bước đi của mình. Gần một năm đã qua kể từ lần đầu Hachiman bước qua cánh cửa phòng câu lạc bộ, rồi Yuigamaha tới, cùng nhau họ đã trải qua biết bao kỷ niệm đi kèm với rắc rối. Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, họ đã có thể coi nhau như những người bạn thân, để biết thêm về câu chuyện riêng của đối phương cũng như kể ra câu chuyện riêng của chính mình? Không thể chấp nhận cứ mãi dừng lại và chối bỏ vấn đề, Hachiman đã đi tới quyết định trong ngày tuyết rơi ấy và lời hứa cũng đã được đưa ra.

Một yêu cầu lớn cũng được gửi tới cho câu lạc bộ tình nguyện. Với yêu cầu này, câu trả lời đầy quyết tâm mà Yukino đã đưa ra là… Dù cho có phải hối tiếc về lựa chọn ấy đi chăng nữa… Để trưởng thành, người ta phải từ bỏ đi rất nhiều thứ. Yukino đã quyết định từ bỏ điều ấy để có thể trưởng thành và tự mình bước tiếp trong tương lai. Tuy nhiên, bất kể lúc nào, trước mặt chúng ta cũng chỉ có duy nhất “hiện tại” mà thôi. Với những suy nghĩ của mỗi người đuọc giữ chặt trong ngực, “câu trả lời” mà Hachiman, Yukino và Yui lựa chọn sẽ là gì đây?

Bộ tiểu thuyết về thanh xuân sống động đầy mới mẻ này đang đi đến những chương cuối cùng.

Mục lục:

Interlude

Chương một: Cuối cùng, trời cũng sang thu, tuyết tan đi

Chương hai: Trông thế mà Yukinoshita Haruno vẫn chưa say

Interlude

Chương ba: Đột nhiên, Hikigaya Komachi thay đổi

Chương bốn: Đến hôm nay, tôi vẫn chưa chạm vào chiếc chìa khoá ấy lần nào

Chương năm: Isshiki Iroha quả nhiên là đàn em mạnh nhất

Chương sáu: Bỗng dưng, Yuigahama ngẫm nghĩ về tương lai

Chương bảy: Dù biết rằng mình chắc chắn sẽ hối hận với lựa chọn này

Interlude

Thông tin tác giả:

Wataru WATARI

Sinh năm 1987, nhóm máu A, cung Bảo Bình. Ba mươi tuổi rồi mà ngay cả câu chuyện trong bữa tối cũng bị vẩy bẩn bởi công việc. Tôi mà viết như vậy thì kiểu gì cũng bị bảo là có thời gian rảnh để ăn thì lo mà làm việc đi cho xem, đau khổ vô cùng. Ít ra phải cho tôi ăn chứ. Với tôi thì việc ăn ăn đứt tất cả các việc khác đấy…

Ponkan8

Chúc mừng kỷ niệm 10 năm thành lập Gagaga bunko! (05/2007)

Trích đoạn sách:

Cả tôi lẫn Yuigahama đều không biết nói gì.

Tôi có nên tìm cơ hội để nói ra điều gì đó thích hợp không nhỉ? Kiểu như cái tên “Hachiman” của tôi còn đơn giản hơn thế nhiều, lúc đặt tên cho Komachi cả bố lẫn mẹ tôi cứ băn khoăn mãi còn đặt tên cho tôi thì một phát ăn ngay chẳng hạn.

Hoặc cứ để Yuigahama lo, tôi chỉ cần đỡ lời cho cậu ta là được.

Tuy nhiên, cả tôi lẫn Yuigahama đều chọn im lặng.

Chúng tôi chỉ tỏ ra rằng mình có nghe bằng hơi thở, chẳng nói một lời nào.

Yukinoshita và mẹ cậu ta, tiếp đến là chị Haruno.

Chúng tôi không biết nhiều về mối quan hệ giữa những người này. À không, tôi và Yukinoshita cũng hoàn toàn chẳng biết gì về những mối quan hệ trong gia đình của Yuigahama, mà hai người kia cũng chẳng biết rõ về nhà tôi cho lắm.

Chính vì vậy, điều tôi không biết còn cơ bản hơn thế nhiều.

Tôi không biết gì về hai người kia. Vì không biết gì nên tôi cũng không tìm được cách trả lời chính xác.

Hồi hoàn toàn chưa biết gì, tôi còn có được một vài tấm kim bài miễn tử.

Nếu không biết gì về người kia thì có nói một vài điều kỳ quặc cũng chẳng sao. Nếu không biết gì về người kia thì có hiểu lầm một hai điều cũng là chuyện thường tình. Nếu không biết về người kia thì không can dự tới nhau cũng là lẽ đương nhiên. Nếu dính đến chuyện phiền phức chỉ cần giả bộ không biết gì là được, vì thực sự mình cũng chẳng biết gì mà.

Có điều, chúng tôi lại biết nhau ở mức độ không thể phớt lờ, không thể giả vờ rằng mình không biết gì được. Tầm này mà vẫn giả vờ như vậy thì chẳng còn là liêm sỉ nữa.

Rốt cuộc tôi vẫn chưa biết được cách ứng xử hợp lý nhất cho mối quan hệ hiện tại. Ngoài mặt, tôi nghĩ rằng mình có thể cùng nói chuyện, bày tỏ sự đồng cảm ở mức tương đối, kể ra những câu chuyện ở cùng mức độ với mình, đưa ra những lời khuyên không quá gượng ép. Có lẽ đây chính là câu trả lời mẫu. Chắc ai cũng có thể nói ra những lời này một cách vô cùng tự nhiên.

Tuy nhiên, vì muốn loại bỏ những thứ giả dối ấy nên chúng tôi mới như này.

Trong vô thức, tôi nắm chặt lấy lon cà phê. Lon cà phê làm bằng thép nên không bị móp. Thay vào đó, ngón tay tôi run run và tiếng cà phê trong lon nhẹ nhàng vang lên.

Chúng tôi im lặng đến mức có thể nghe được những âm thanh nhỏ nhắn đến vậy đấy.

Tôi chậm rãi đưa lon cà phê lên miệng, sau đó lắc nhẹ một cái để kiểm tra lượng cà phê còn lại. Tôi quyết định sau khi uống xong sẽ tiếp tục nói chuyện.

Một khi đã ra quyết định thì tôi sẽ làm. Trước giờ vẫn vậy. Dù có bị cuốn vào điều gì, vướng vào chuyện gì, mắc vào việc thì rốt cuộc, đến cuối cùng tôi vẫn phải tự ra quyết định.

Đây chính là bản tính của tôi. Khả năng quyết đoán này chẳng đáng khen ngợi đâu, mà tôi cũng chẳng thấy tự hào, đấy chỉ là thói quen tôi tập được thôi. Kẻ cô đơn thường chỉ có một mình, thế nên tôi đều làm mọi thứ một mình. Cũng giống kiểu một cầu thủ chơi được nhiều vị trí thôi, cơ mà tôi cũng không phải là người vạn năng nên cái gì tôi cũng kém hết. Có chăng tôi chỉ giỏi mỗi việc huyễn hoặc bản thân để tự thuyết phục mình từ bỏ.

Có điều, giờ đây tôi dường như không thể tự lừa dối bản thân mình bằng những lời ngớ ngẩn ấy nữa.

Để tôi nói thẳng.

Trên thực tế, tôi cho rằng mình đã luôn né tránh, không suy nghĩ gì đến những chuyện sau này.

Tôi có cảm giác rằng “chạy trốn” nghe không được chính xác cho lắm. “Né tránh” ắt là sát nghĩa nhất rồi.

Có thể nói rằng tôi đang thoái thác cũng được.

Chứ nhất định không phải là chạy trốn.

Hiện giờ, tôi đang cảm thấy rất khó chịu.

Rốt cuộc, thứ tôi cần chẳng phải là câu trả lời, cách giải quyết hay kết luận gì hết. Điều tôi mong muốn là mọi chuyện sẽ biến mất. Tôi chỉ trông chờ vào một kết thúc mập mờ, rằng những vấn đề nan giải trước mặt mình sẽ tan thành mây khói trong mơ hồ.

Tôi nghĩ có lẽ tất cả chúng tôi đều vô thức mong muốn rằng mãi mãi sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra giống như bây giờ. Có lẽ tôi hơi tự phụ khi cho rằng mình có thể đoán được tâm tư của hai người kia, nhưng chắc tôi cũng không sai nhiều cho lắm đâu.

Lý do là vì chúng tôi đã cùng sinh hoạt với nhau trong một khoảng thời gian đan xen giữa hạnh phúc và bất hạnh, giống như một giấc chiêm bao, giống như cái người ta gọi là “mưa dầm thấm lâu”.

Tuy nhiên, tôi biết rằng điều đó sẽ không thành hiện thực.

Yuigahama Yui đã đưa ra câu hỏi.

Yukinoshita Yukino cũng đã tỏ ý muốn trả lời.

Vậy còn Hikigaya Hachiman thì sao đây.

Chắc tôi trong quá khứ sẽ cười khẩy vào tình cảnh ấm cúng này. Chắc tôi trong tương lai sẽ không chấp nhận thứ kết luận chẳng thể gọi là câu trả lời ấy. Tôi ở hiện tại vẫn chưa biết thế nào mới là chính xác, thế nhưng lại luôn mang trong lòng cảm giác rằng bản thân mình đang sai lầm.

Vậy thì, có lẽ việc tôi nên làm lúc này là nỗ lực sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cần bắt chuyện.

Sau khi uống cạn lon cà phê đã nguội ngắt, tôi mở miệng.

Lúc đầu chỉ có tiếng thở dài thoát ra khỏi miệng tôi. Tiếp đến là những tiếng ậm ừ khi đang lựa chọn từ ngữ. Cuối cùng, tôi mới nói thành lời.

“Yukinoshita. Tôi có thể hỏi về chuyện của cậu không?”

…. (Còn nữa)

Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng).....


Giá YAM

Thông tin chi tiết

Công ty phát hànhThái Hà
Nhà xuất bảnNhà Xuất Bản Hà Nội
SKU4807914429781
Liên kết: Bộ dưỡng da chống lão hóa Lựu Pomegranate & Collagen Volume Lifting The Face Shop