Giới thiệu Sách - Trò Chơi Trứng Phục Sinh - Tập 01 (Bản Thường)
Tên Nhà Cung Cấp Irisbooks (Thuộc AZ Việt Nam)
Tác giả Bạc Mộ Băng Luân
Người Dịch Nguyệt Lạc
NXB NXB Hà Nội
Năm XB 2021
Ngôn Ngữ Tiếng Việt
Trọng lượng (gr) 420
Kích Thước Bao Bì 20.5 x 14.5 cm
Số trang 396
Hình thức Bìa Mềm
TRÒ CHƠI TRỨNG PHỤ SINH (TẬP 1) – BẠC MỘ BĂNG LUÂN
Lâm Giác là một sinh viên đại học bình thường như bao người, bỗng một buổi tối nọ, cậu giật mình nhận ra mình đã bị kéo vào một trò chơi kinh hoàng. Tất cả mọi người xung quanh đều trở thành xác sống, hơi thở của cái chết bủa vây khắp ngôi trường. Giữa lúc hiểm nguy ấy, Lâm Giác đã gặp được Tống Hàn Chương. Người thanh niên lạnh lùng, điềm tĩnh và thông minh đó đã cứu mạng cậu, giúp cậu lấy lại sự bình tĩnh và tỉnh táo đối diện với cơn ác mộng chân thật này.
13 con người nhận được quả trứng Phục Sinh từ một cô gái kỳ lạ trong căng tin ngày hôm ấy đã vô tình trở thành 13 người chơi trong trò chơi chết chóc này. Ở nơi đây liệu có ánh sáng của hi vọng? Hay chỉ toàn những toan tính, âm mưu, lọc lừa và vị kỷ? Ai là Judas - kẻ phản bội? Phải làm sao để thoát được khỏi trò chơi tàn ác này, phải làm sao để cùng nhau sống sót?
Bình minh, chính là hi vọng.
Một số trích đoạn nổi bật
Nếu như Lâm Giác chết đi, dùng thi thể của cậu để thu hút đám xác sống, Tống Hàn Chương hoàn toàn có thể thong thả đi tới chỗ ống vắc-xin bị rơi. Kế hoạch này không chỉ an toàn mà còn chắc chắn, lại rất dễ thực hiện nữa, chỉ cần bây giờ anh vung tay cho Lâm Giác một dao là coi như đã thành công được hơn nửa.
Nhưng anh lại từ bỏ, từ bỏ cách làm có khả năng thành công cao nhất ấy, để đánh cược với một khả năng chưa thể nắm chắc.
Đưa ra một lựa chọn đi ngược lại lý trí, đánh cược với một kết quả không thể dự đoán trước, tất cả những điều này chỉ có thể là vì...
--------------------------
Dưới ánh trăng mỏng manh, dáng hình anh lẳng lặng đứng thẳng tắp, hệt như một thân cây, một cọc tiêu, thậm chí là một ngọn hải đăng.
Lâm Giác cũng không biết phải hình dung cảm giác này như thế nào.
Chỉ là vào khoảnh khắc nhìn thấy anh, bỗng nhiên cậu cảm thấy mọi việc mình làm đều là đáng giá.
--------------------------
Khoảnh khắc cuối cùng khi thân thể sắp chìm vào địa ngục, cánh tay Lâm Giác bỗng được ai đó nắm chặt lấy, rồi kéo cậu bơi dần lên trên.
Giây phút trồi lên khỏi mặt nước, Lâm Giác ho sặc sụa, nước trong khí quản cũng bị đẩy ra theo cơn ho dữ dội. Cậu vịn lấy vai Tống Hàn Chương, hổn hển thở gấp.
Ánh sáng từ phía Đông như một thứ ma thuật huyền diệu, nháy mắt đã xua tan bóng tối và sương mù bao trùm bấy lâu. Tất cả những sợ hãi, phản bội, tàn nhẫn đều bị chôn giấu vào màn đêm lạnh lẽo vô tình kia.
Rực rỡ, ấm áp, lệ nóng chực trào.
Cậu cảm thấy mình đang được cứu rỗi.
Cặp kính của Tống Hàn Chương chẳng biết đã rơi đi nơi nào, anh lẳng lặng nhìn về hướng Đông, giọt nước hồ đọng trên hàng mi anh rớt xuống, uốn lượn chảy dài trên gương mặt. Vào khoảnh khắc ấy, nét mặt vẫn luôn lạnh lùng cứng rắn của anh dường như trở nên rất đỗi dịu dàng.
“Nhìn kìa, trời sáng rồi.”
Giá MDOGE