Lần đầu tiên gặp nhau, anh là tù nhân ở phía sau song sắt, cô là nhà thiết kế may đo trang phục.
Lần thứ hai họ gặp nhau, trời mưa tầm tã, anh vừa ra tù, còn cô mới bỏ chạy khỏi đám cưới của chính mình.
Lần thứ ba là khi anh làm bảo vệ ở tiểu khu cô sống, gặp cô đang đốt những kỷ niệm còn sót lại của mối tình đầu dang dở.
Bánh xe số phận dần lăn bánh, đẩy hai con người hoàn toàn trái ngược lại gần nhau. Dù trái tim đã đóng lại sau những vấp ngã trong tình yêu, nhưng đứng trước sự theo đuổi mạnh mẽ của Lục Cường, Lô Nhân vẫn quyết định nắm lấy bàn tay ấy. Nắm rồi mới biết chủ nhân của nó ấm áp như thế nào.
Tình yêu của Lục Cường và Lô Nhân không ngọt ngào như trong tiểu thuyết, có đắng cay, có hoài nghi, có khó khăn và mất mát, nhưng họ vẫn kiên định với nhau, để đích đến là một hạnh phúc trọn vẹn.
Lục Cường lưu manh với cả thế giới, chỉ dịu dàng với mình Lô Nhân.
Lô Nhân yếu mềm cả một đời, yêu anh là điều dũng cảm nhất cô từng làm, và cô không hối hận.